古今诗词 > 诗文 > > 拼音版

《枭》拼音版

明朝郭登

xiāo--guōdēng

nánshānwànxuěliùyuèshàngbīngzhēngróng

kuàngdāngyándōngyóulièwànjiāngshíshēng

yángyáncǎndànguāngjīng

cháocháowèihángǎnchūwǎnhǎishuǐtiānzhǎnggèng

zhānqiúméngrōngsuōwèifēngshāduànjǐnxíngrénxíng

lǎopíngshízuìráoshézǎnmáosuōjǐngshēng

chīxiāoxíngnǎijīntiězhù使shǐchéng

báizàichùměidàohēiláifēimíng

yǒushíxiàoshēngzhàohàoguàiguǐzhēngxiéjīng

fènghuángdòngzhìyóupíng

xiāoxiōngzhìyǐngkōngpénghēng

náncūnshuāngpínqiěwèizàngérdōngzhēng

chúchūjiěwēihánjiùnuǎnshēngyīng

fáng穿chuānlòuchuāngxiāojìngjīng

chúnǎojǐnlièchánnéngzhēng

shuāngshíshuìzèngzèngshìyóudēng

línhuǒzhàohūnhēixiāozhǐwèishìxiānglíng

kǒuwěnshàngliúxuèliǎngguānglèng

shuāngshùfǎnzǒuhúnfēiténg

yǒurǎngxiégōngshǐzhǎnxiāozhēng

ménsuǒjiàndànwénmíngguǐxiàohánzhùníngbīng

shuāngbēitiānchuíyīngluǎnèdāngshuízēng

shǒugòushègōngkuìwēiléngléng

suīyúnǒuxiǎngqīnmíngchēng

rénjiēzuòzhǔānránzuòshìfǎnxiāonéng

shègōngyánniǔruòcháoxiázhēng

ànbīngbēiguānlíngchéng

miàoshífāngnǎibèigòushèng

便biànfēngzàonángyúnkuǎntiāntíng

kòujiēxuètiānjīnxiāozhédàoyóuhóng

tiānménjiǔzhònggāoqiěsuìshǒuchāwēi

kōuqiāngmíngpèishǒufèngjiōngxīnchàn

hūnchéngfāngjiǎmèichēngshìzhīqiěguāncáozhíchóngqīngdōusēnyánqīngshègōngqiánzhìhūnzhīdǐngdāngshàngyǒu

ěrtóushǔ

xiāowèitiānjiāoziměièlèi

zhōnglíngruìxiāo姿gōngmèi

chénghūnàncháyōuyǐněrliánméifāng

zhīhuìjiāochúnjiéshéhuì

ruòyafēishègōngdùntóuqiányánqiān

tiāndàoběnzhìgōngyǒuzēngliángǒujiàozhíyóubiànchīyán

chǒuèxíngnǎiqièzàohuàquán

chángwénshàngshízǎipiān

huòyínshànjīnránxíngcāngshēngchìqiānwàn亿fányuān

tòngshúhàomíntiān

hùndùngǒuwèizáoyòngbǎizhòudōng西xuán

hūnxiàojuédàozhǎngpāijiānxiǎoqiángjiěshìwèidōujiān

wéntiāntóngguòshíèrwànjiǔqiānliùbǎinián

xiāozhǎngchánghǎoqīngchúnjiāozhuósuíshíqiān

tiānréntóngdàowàngyán

tànhuǐdīngníngwàngxuān

shègōngliánshǒudànzhǎng

zàibàixièmǐnlǎnpèihuíchē

luánfēnglěnglěngzhuì

wǎnggàoshuāngjiàngsānglín

xiāosuīshèngzhūshuígǎnjiépéngcháixiānggòushānshìtiānwèi

nǎoshàngrěnzhuóyǒuzhūzhū

sūnbàoshēnkuìchéng

jiēěrméndānruòxíngcóngjīnshènxiāodànláo

cháochú

上一首: 郭登《梅子》

下一首: 郭登《萤》

郭登简介

明朝·郭登的简介

郭登(?—1472年6月5日),字元登,濠州钟离临淮(今安徽凤阳临淮关镇)人。明朝靖边大将,武定侯郭英之孙。景泰初年,以破瓦剌功,封定襄伯。英宗复辟,因事谪戍甘肃,成化初复爵,充任甘肃总...〔► 郭登的名句(63条)